99 ngày làm cô dâu review

“Tình yêu, không bao giờ biết trước được khoảng cách để gặp. Nhưng càng yêu, tôi lại càng thương tổn em. Loại thương tổn này chẳng biết đã có từ lúc nào. Em hướng trái, còn tôi hướng phải, vĩnh viễn đôi ta cũng không thể quay về điểm ban đầu.”


“Có đôi khi em không trông thấy nỗi đau đớn của tôi, nhưng bi thương của em lại hằn sâu vào mắt tôi, bén rễ nảy mầm trong tim tôi.”


“Vì tình yêu của em chỉ dành riêng cho một người, nên không có cách nào tiếp nhận người đàn ông khác, bất kể người ấy có tốt thế nào, ưu tú ra sao.”


“Mình hiểu anh ấy vì anh ấy là bạn tốt nhất của mình. Vật hợp theo loài, con người thấu hiểu lẫn nhau mới có thể thành tri kỷ. Dễ hiểu nhất là bạn bè, khó hiểu nhất chính là vợ chồng.” – Tô Nhiễm


“Con người có thể làm bất cứ chuyện gì vì bạn tốt, nhưng điều duy nhất không cách nào dành cho là tình yêu.”

99 ngày làm cô dâu review


“Lòng cô quặn đau. Trái tim và thân thể cô đều đầy thương tích, nhưng anh luôn xát muối lên đó, liên tiếp tàn phá cơ thể và tinh thần vốn đã gầy mòn từ lâu của cô”


“Khi con thật sự bàng hoàng, hãy nhìn bệnh án của con, sau đó con hãy quyết định bản thân còn muốn tiếp tục yêu người đàn ông mà con không hiểu hay không.”


“Khi cô bất lực, anh cảm thấy bản thân bất lực hơn bao giờ hết, khi cô rơi nước mắt vì bị anh cưỡng ép, anh chỉ cảm thấy cả thế giới đổ nát”


“Nếu anh tàn nhẫn, vì sao không tàn nhẫn đến cùng?

Nếu anh dịu dàng, vì sao ban đầu lại lựa chọn tàn nhẫn?”


“Thế giới của ah, cô chưa từng bước vào. Nhưng thế giới của cô đã từng mời anh tiến vào, song anh từ chối”


“Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?”


“Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu.”


“Yêu không nhất thiết phải tỉ lệ thuận với được yêu, lúc đau khổ nhất cũng là lúc ta nên buông tay.”


“Trong cuộc đời mỗi người, bạn gặp gỡ nhiều người khác nhau. Có người hỏi bạn mua căn nhà này bao nhiêu. Có người hỏi chồng bạn kiếm được mỗi tháng bao nhiêu tiền. Cũng có người hỏi bạn kết hôn chưa. Có con chưa? Nhưng chỉ có người bạn thực sự thương yêu bạn mới hỏi bạn một câu… bạn hạnh phúc không?”

99 ngày làm cô dâu review


“Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước không thể về lại nơi từng bắt đầu.”


“Đời người vốn dĩ là một kiểu chấp nhận. Trong tình yêu, mỗi người đều không có khả năng trở lại nguyên vẹn. Khoảnh khắc rút lui nhất định là đau đớn, nhưng bạn phải biết rằng, thời điểm bạn bi thương nhất chính là thời điểm bạn quyết định buông tay. Trên đời này, không có tình yêu nào đòi hỏi bạn phải buông tha tôn nghiêm hay lãng phí bản thân mình. Tình yêu, có thể khiến tâm hồn bạn không còn đúng màu sắc vốn dĩ của nó, khiến bạn bi thương vô bờ, khiến bạn thương tâm rơi lệ, hay có lẽ khiến bạn điên cuồng đố kỵ. Nhưng tình yêu, trước sau vẫn là thứ tình cảm ấm áp nhất, có thể cho bạn hi vọng, có thể cho bạn niềm vui, có thể để tâm tư bạn từ bất an đến an toàn. Nếu bạn không cảm giác được những điều này, nếu không phải như thế này, vậy có nghĩa là bạn đã dùng sai cách để yêu, hoặc là, bạn yêu nhầm người rồi. Thà rằng như vậy, chi bằng bản thân mình hãy tự rút lui”


“Khi người đàn ông bạn yêu quyết định rời xa bạn, dù bạn có kêu trời trách đất thế nào cũng chẳng làm nên chuyện gì. Nhiều năm sau khi nhớ lại sự việc đã qua này lần nữa, bạn sẽ cảm thấy thực ra lúc đó chỉ là một hồi tu thành chính quả mà thôi, thời gian sẽ là phương thuốc hồi sinh tốt nhất cho bạn. Đừng dồn ép bản thân bạn quá. Tủi thân, bất đắc dĩ, muốn khóc, những điều này là một phần không thể thiếu trong cuộc đời bạn. Ấm ức thì hãy tìm chỗ dựa tinh thần, bất đắc dĩ thì hãy thuận theo tự nhiên, muốn khóc thì hãy khóc thật lớn. Trên đời này, ngoại trừ bản thân, không còn người nào thật sự hiểu rõ con người bạn”.


“Hãy quý trọng người vì bạn mà rơi nước mắt, bởi vì chỉ có tình yêu chân chính mới có thể chứa đựng nhiều nước mắt”


“Tới giờ cô mới biết, thì ra có thời điểm con người sẽ không cần gì hết, chỉ cần có một người quan tâm, khẩn trương vì bạn. Như vậy là đã hạnh phúc rồi”


“Tôi không muốc khi mình già đi, cái gì cũng không nhìn thấy. Đến lúc đó tôi phải làm sao đây?”

“Già rồi không thấy, tôi nuôi em”


“Anh làm sao tìm được tôi?”

“Chỉ cần muốn tìm một người thì sẽ tìm được. Thành phố nói lớn không lớn, tìm một người có bao nhiêu khó khăn?”


Thời buổi hiện đại, thời gian giống như cây chổi, có thể rất nhanh quét sạch trí nhớ của mọi người. Đây là một thời đại mọi thứ mới mẻ sẽ dạy mọi người cách quên sạch.


“Hồi trước tôi hứa với mẹ em sẽ chăm sóc em thật tốt thì tôi nhất định chăm sóc em, dù em chỉ còn ở cạnh tôi một ngày… Thất tính với phụ nữ, sao có thể giữ chữ tín với người đời?” – Lệ Minh Vũ


Chúng ta đều sai rồi, thời gian cũng sai rồi, cứ tưởng rằng duyên phận tới thì có thể yên tâm, tưởng rằng nghiêm túc thì có thể giữ chặt, tưởng rằng đôi bên chịu quá nhiều thương tổn thì có thể cảm động ông trời, tưởng rằng dùng cảm thì có thể quên đi tất cả là được. Chúng ta đều sai rồi, đôi khi bỏ lỡ vẫn là bỏ lỡ…

99 ngày làm cô dâu review


“Phụ nữ không nên rơi lệ bi thương vì người đàn ông không yêu mình. Nhất là việc vứt bỏ cả tự tôn. Tự tôn tuy không đáng giá, nhưng dù thế nào cũng không được vứt bỏ bởi vì đối với phụ nữ, thứ tôn nghiêm không đáng giá này mới là quý báu nhất.” – Tô Nhiễm


“Em yên tâm. Dù tôi chết, cũng phải chết sau em”

“Lệ Minh Vũ, anh phát điên gì vậy hả? Tôi không trù anh, sao anh lại trù tôi?”

“Để em lại một mình trên đời làm gì? Cho em cắm sừng tôi à?”


“Phụ nữ một khi đã nhẫn tâm, còn hung ác hơn cả đàn ông. Tôi từng mong có thể giữ em ở lại, thậm chí còn khẩn cầu em. Nhưng em luôn kiên trì muốn đi, vậy tôi phải làm gì bây giờ?” – Lệ Minh Vũ


Anh siết chặt tay lái, đôi mắt dừng trên Tô Nhiễm. Cô đang nghĩ gì đến mức thất thần như vậy? Tim anh đau nhói. Giây phút này anh không dám mơ ước xa vời rằng cô đang nghĩ đến anh, anh chỉ cầu mong cô trầm tư không phải người đàn ông khác, vậy là tốt lắm rồi…


“Có phải anh yêu Tô Nhiễm rồi không?”

“Tô Nhiễm là người vợ duy nhất mà cả đời này tôi công khai và thừa nhận.”


An Tiểu Đóa từng hỏi cô một vấn đề rất có ý nghĩa, vấn đề đó là… Nếu người đàn ông cậu yêu nhất giết người thân của cậu, vậy cậu chọn ở bên anh anh ấy không?… lúc đó cô nghiêm túc trả lời rằng… Mình vẫn chọn yêu anh ấy, nhưng sẽ không ở cạnh anh ấy.

Lúc đó Tiểu Đóa còn hỏi, vậy cậu không đau lòng sao?

Cô trả lời … Mình đau lòng, nhưng tốt hơn là để anh ấy đau lòng. Hai người nếu sống cạnh nhau thì cũng chỉ dằn vặt đôi bên cả đời. Bây giờ ngẫm lại đáp án này dường như đã trở thành điềm báo trước.


“Tô Nhiễm, em muốn bức anh phát điên ư? Anh đúng là điên mới ngày ngày đêm đêm nhớ em. Em biết anh nhớ em đến mức nào khi em không ở cạnh anh không? Anh tưởng rằng mình sẽ quên được em, sẽ sống bình thường như trước đây, nhưng bây giờ, ngày nào anh cũng như một thằng ngốc, chỉ muốn biết em đang làm gì, chỉ muốn trông thấy bóng dáng em, dẫu là nhìn từ xa! Tô Nhiễm, anh nhớ em, anh muốn em ở cạnh anh mỗi ngày. Mẹ nó, anh chịu dằn vặt đủ rồi! Chúng ta bắt đầu lần nữa, không được sao em? Nếu không được, anh thật sự không biết bản thân sẽ làm ra chuyện gì, em muốn anh trở nên xấu xa tồi tệ? Tồi tệ đến tận cùng?”

99 ngày làm cô dâu review


“Cho dù có một ngày em không cần anh, anh cũng không đi, anh còn có thể chạy đến chỗ nào đây? Nhà của anh, bà xã của anh, con anh đều ở chỗ này, đánh chết anh cũng không đi.” – Lệ Minh Vũ


“Trời sinh phụ nữ chung tình nhưng chính vì đàn ông bạc tình mà trở nên tuyệt tình. Anh phải hiểu rằng, phụ nữ là động vật cảm tính. Khi đối mặt với lừa dối và tuyệt vọng, tình cảm của họ sẽ thành cực đoan. Đương nhiên khi không còn gì đáng để lưu luyến thì phải cư xử tuyệt tình. Đây cũng là thói quen bản năng tự bảo vệ bản thân của phụ nữ, giống như sự yêu thích hư vinh trời sinh ở đàn ông. Tuyệt tình, là ô dù tự nhiên che chắn cho phụ nữ.” – Tô Nhiễm


“Có đôi khi, lí thuyết và thực tế trái ngược nhau, hạn mức tối đa không nghĩa là tình yêu cũng phải tối đa.”


” Tô Nhiễm, tôi hỏi em, có phải em không rời bỏ tôi?”

“Yêu tôi em thật sự không hối hận?”

“Phải, em không hối hận.”

“Được”.


“Nếu như có thể, anh tình nguyện để cô cả đời dựa vào anh như vậy, dù cho trái tim cô thủy chung đều khóa chặt, dù cho cô chỉ xem anh là bạn bè, anh vẫn nguyện ý như vậy” – Mộ Thừa


“Tôi không thích ép buộc người khác. Vậy đi, tôi cho em ba lựa chọn?”

” Thứ nhất, theo tôi ăn khuya, chúng ta sẽ từ từ thảo luận về vấn đề cải tiến nước hoa. Thứ hai, về nơi ở của tôi, ở đó tôi và em vẫn có thể nói chuyện công việc. Thứ ba…”

” Còn gì?”

“Trở lại bên cạnh tôi!”


“Bác sĩ Mộ, để tôi chích trước cho anh một mũi tiêm dự phòng, Tô Nhiễm là của tôi, tôi tuyệt đối không buông tay” – Tiêu Diệp Lỗi

“Thật trùng hợp, tôi cũng nghĩ như vậy” – Mộ Thừa

99 ngày làm cô dâu review


“Từ nay về sau, đừng để tôi thấy em lần nữa, đừng để tôi có dịp nhận ra em. Nếu không, tôi sẽ không buông tay ra nữa”. – Lệ Minh Vũ


“Em biết, ngay khoảng khắc em rung động đã định trước em là người thua cuộc trong tình yêu. Em yêu anh, không liên quan đến ngày tháng, cũng không liên quan đến phong tình, lại càng không liên quan đến anh. Chán nản và buồn đau trong lòng em tựa như hạt nước thấm vào đá, chỉ mong anh có thể cho em một phần yên tĩnh là được. Lúc này, em thà rằng mình xoay người rời đi, cũng không muốn anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má em…”


“Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước không thể về lại nơi từng bắt đầu.”


“Gặp gỡ anh, em không biết là hạnh phúc hay tai họa. Bởi vì em hận anh bá đạo, em đau vì anh tàn nhẫn, em hoang mang vì anh dịu dàng…”


“Em đừng khóc, tim anh đau lắm”.

“Nhiễm…em có biết anh nhớ em cỡ nào…”


“Tôi điên, là do em bức tôi điên. Tô Nhiễm, em rất muốn sống hạnh phúc phải không? Vậy tôi cho em đến kết cuộc của hạnh phúc, từ nay về sau, cuộc sống của em đừng vọng tưởng yên ổn” – Lệ Minh Vũ


“Bắt đầu từ hôm nay, em quên anh ta cho tôi. Tôi không quan tâm trước đây em có bao nhiêu người đàn ông, cũng không quan tâm em yêu anh ta đến mức nào, kể từ tối hôm qua em chỉ thuộc về một mình tôi. Từ giở trở đi, em chỉ được biết một người đàn ông là tôi, bất cứ người đàn ông nào cũng không được phép dòm ngó em. Nếu tôi biết em và anh ta còn dây dưa mập mờ, đừng trách tôi không khách sáo” – Lệ Minh Vũ


“Mẹ nó, tôi ăn no ở không nên mới đi lo lắng cho cô!”


“Đôi khi đau đớn tột cùng đổi lấy hạnh phúc vô tận”

99 ngày làm cô dâu review


“Phụ nữ phải có tiền trong tay mới an toàn. Đàn ông có thể nói ngon nói ngọt với con, thề non hẹn biển với con, nhưng một thứ duy nhất không thể cho con hoàn toàn chính là cảm giác an toàn. Cảm giác an toàn của phụ nữ là phải dựa vào năng lực chính mình để đạt được.” – Tô Ánh Vân


“Không phải người nào cũng đáng để tin. Thế giới này vốn đầy rẫy lừa dối, một thế giới xen lẫn lợi ích và lừa dối, con người một khi đã quen bị lừa dối thì chẳng còn cách nào để tin tưởng vào cuộc đời nữa.” – Lệ Minh Vũ


“Em có từng nói em yêu anh chưa?”

“Chưa”

“Em yêu anh”.

“Vĩnh viễn cũng vậy?”

“Vĩnh viễn”.


“Hòa Vy, em nghe rõ cho anh, em là của anh. Mặc kệ em yêu ai, từ hôm nay trở đi em chỉ được yêu một mình anh, không yêu cũng phải yêu” – Giang Dã


“Em tin anh có thể giải quyết mọi khó khăn. Người đàn ông em yêu làm sao bị khó khăn lấn lướt.” – Tô Nhiễm


“Em chỉ muốn khi bạc trắng đầu, em và anh vẫn nắm tay nhau đi ngắm mặt trời lặn. Minh Vũ, anh sẽ không mất hết tất cả. Anh còn có em! Trong sinh mệnh của em cũng vì có anh mà trở nên trọn vẹn hạnh phúc.” – Tô Nhiễm


“Minh Vũ, hãy để em ở cạnh anh suốt đời. Sau nhiều sóng gió, liệu em và anh đã không còn đủ sức chịu đựng chia ly nữa không?”